Ngay sau khi phát hiện ra kẻ phản bội, Trần Tịch và An Nhiên biết rằng nguy hiểm không chỉ dừng lại ở đó. Phe đối thủ không những mất một mắt xích quan trọng mà còn đang chuẩn bị những đòn tấn công quyết liệt hơn nhằm triệt hạ dự án công nghệ xanh cũng như thanh trừng những người đứng đầu mới.
Một đêm, khi Trần Tịch đang làm việc muộn tại văn phòng, điện đột ngột bị cắt, cả tòa nhà chìm trong bóng tối. Tiếng bước chân lặng lẽ vang lên trong hành lang. Anh nhanh chóng bật đèn pin trên điện thoại, tìm kiếm An Nhiên – người đang ở một phòng bên cạnh.
Bỗng nhiên, cửa phòng bị mở tung, một nhóm người mặc đồ đen xông vào với mục đích rõ ràng – bắt cóc An Nhiên để gây áp lực lên Trần Tịch.
Trần Tịch không hề hoảng sợ, phản xạ nhanh chóng lao vào ngăn cản. Cuộc vật lộn nảy lửa diễn ra giữa ánh sáng mờ ảo của chiếc đèn pin. Với sự nhanh nhẹn và bản lĩnh đã rèn luyện, anh liên tục tung ra những đòn đánh chính xác, tạm giữ được nhóm người lạ.
An Nhiên cũng không chịu ngồi yên, cô dùng mọi kỹ năng tự vệ mình có để hỗ trợ Trần Tịch. Tuy nhiên, đối thủ đông hơn, họ nhanh chóng bị đẩy lùi về phía hành lang. Trong lúc giằng co, tiếng còi báo động cuối cùng cũng vang lên – đội bảo vệ đã được kích hoạt.
Nhóm người mặc đồ đen vội vàng tháo chạy trước sự có mặt kịp thời của bảo vệ và lực lượng an ninh nội bộ. Trần Tịch và An Nhiên, vẫn thở dốc, biết rằng đây chỉ là màn mở đầu của một chuỗi sự kiện căng thẳng hơn rất nhiều.
Sau sự cố đó, họ quyết định phải nâng cấp hệ thống an ninh lên mức tối đa, đồng thời tăng cường sự cảnh giác trong nội bộ. Nhưng quan trọng hơn cả, họ hiểu rằng kẻ thù không chỉ nằm ở bên ngoài mà còn có thể đang rình rập ở những nơi không ngờ tới.
Cuộc chiến không chỉ là đấu trí trên bàn giấy mà còn là cuộc chiến sinh tồn thực sự, nơi mỗi bước đi đều phải thận trọng tuyệt đối.
ĐỌC THÊM

